Nguyễn Tâm

VỌNG CỐ HƯƠNG




Quê hương đất mẹ ngàn năm
Vọng về tiếng khóc tối tăm đọa đày
Lời con không thể tỏ bày
Thương cho đất nước tới ngày chia ly


Vì ai con trẻ ra đi
Xa quê nhớ mẹ mắt mi lệ nhòa
Nơi đây vật chất chói lòa
Vẫn thua đất tổ máu hòa tim con


Nước Việt ghi khắc sắt son
Nặng lòng từng phút héo hon ngày về
Bởi nay đất nước bốn bề
Ngoại bang xâm lấn cận kề quê cha


Giặc ngoài hận nước đâu xa
Nghìn năm hậu thế vẫn ra diệt thù
Đánh tan bọn Bắc triều phù
Xứng danh dân Việt cho dù máu rơi


Mẹ ơi biển đảo ngoài khơi
Yết Kiêu anh dũng thần bơi phá Tàu
Quần thoa Trưng Triệu cờ đào
Cỡi voi ra trận đánh nào thua ai


Thời nay sức trẻ vươn vai
Nguyện cùng tổ quốc chẳng nài hiểm nguy
Cuộc đời mấy lúc nghĩ suy
Sống mà ô nhục có huy hoàng gì


Việt Nam bờ cõi ai bì
Phù sa lúa trổ xanh rì đồng quê
Bạt ngàn vườn trái xum xuê
Người dân đôn hậu hò huê đượm tình


Càng yêu cuộc sống thanh bình
Cháu con càng phải giữ gìn non sông
Đất này là đất cha ông
Tạo nên chữ S cong cong địa đồ


Biển sông con suối bờ hồ
Giặc tàu xâm lấn là mồ chôn bây
Dù cho chiếc lá trên cây
Người dân nước Việt vẫn xây bờ rào


Dậy đi lớp trẻ anh hào
Toàn dân Nam Bắc đồng bào Việt Nam
Có chết ta cũng chịu cam
Không làm nô lệ không làm tay sai


Việt Nam ánh sáng ngày mai
Hôm nay gắn sức miệt mài đấu tranh
Đường về đất mẹ lại nhanh
Cờ vàng rợp bóng rạng danh giống nòi !
07 - 26 -2011


 

Được bạn: vdn 15.8.11 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "VỌNG CỐ HƯƠNG"